Thứ Ba, 1 tháng 12, 2009

Chuyện chó hiểu tiếng nói người







Nếu cho rằng con chó biết nghe và hiểu tiếng nói con người thì có lắm chuyện buồn cười từ sự việc ấy.
Milou, con chó cái hiền lành và nhút nhát của con rể tôi, lúc còn ở thành phố, nhà của thông gia tôi, nó bị “cấm cửa”: không được bước vào nhà. “Lãnh thổ” của cô chó ấy là khoảng hàng ba, từ cửa cái trở ra cổng, với không gian vừa là gạch lát nền, vừa là cây xanh, nhưng là cây xanh được đặt trong chậu. Nhà ở thành phố thường có cách chơi kiểng như vậy mà! Mỗi khi Milou cao hứng chạy vào phòng khách, ông thông gia của tôi quát: “Đi ra!”. Ấy là cái mệnh lệnh yêu cầu cô chó lập tức trở về “vị trí” quen thuộc dành cho nó. Chỉ một thời gian thôi, nó cũng quen với “nếp sống” người thành phố: Chó không được bước vào nhà. Tuy nhiên, những khi nhà có khách, nó cũng lợi dụng lúc người ta mải chuyện trò, không để ý đến nó, nó nhẹ nhàng chui vào gầm chiếc ghế bố, nằm im ra vẻ “đắc chí”. Nhưng không lâu sau, nghe tiếng quát quen thuộc, nó vụt chạy ra hàng ba mà vẫn ngoái đầu nhìn tiếc rẻ.
Thế rồi, khi con rể tôi thấy ở vườn thuận tiện hơn cho việc nuôi chó, Milou được chuyển chỗ ở. Mấy ngày đầu về ở nhà tôi, tôi phải cột trong nhà cho nó quen chỗ. Thật tội nghiệp khi nhìn con chó bị cột một chỗ! Ngày hôm sau, chồng tôi cho nó tự do. Nó chạy từ trước ra sau, chạy ra vườn tung tăng như một đứa trẻ. Nó lại lần ra cổng, định chui ra ngoài. Bây giờ không phải là tiếng quát “đi ra” mà là: “Đi vô!”. Chả là nhà tôi ở vườn nhưng sát ngay mặt đường giao thông, xe cộ cũng khá nhiều. Nếu chó chạy rông ra đường là vi phạm luật. Nhưng điều làm chúng tôi lo lắng nhiều hơn là sợ bọn trộm chó. Vì thế, cứ chốc chốc, tôi phải để mắt xem Milou đâu rồi và có khi phải quát lớn: “Đi vô!” vì Milou đang ngấp nghé định chui ra cổng. Nghe tiếng quát, bao giờ nó cũng líu ríu chạy trở vô nhà, rất ngoan.
Không biết Milou có thắc mắc vì sao người ta lại rắc rối thế không? Một đằng quát “đi ra”, một đằng thì quát “đi vô” nhưng con vật vẫn ngoan ngoãn chấp hành đúng theo ý của người nuôi. Phải chăng chó hiểu biết tiếng nói của người?

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Em có nghe ai đó giải thích rằng: các con vật nghe theo "lệnh" chúng ta như một phản xạ có điều kiện(ngoài ra chúng còn chú ý đến cử chỉ, điệu bộ và cả thái độ giận dữ hay thân thiện... của nguời quen, người chủ để "quyết định tuân lệnh hay không tuân lệnh": lại gần, tránh xa, đi vào, đi ra...) nhưng dù giải thích như thế nào đi nữa, em cảm thấy chó là một con vật trung thành, nó rất thân thiện với chúng ta khi chúng ta "đối xử thật tốt với nó", dù người ta mang nó đi đâu, vài năm sau gặp lại chủ cũ nó tỏ ra mừng rỡ khi thấy từ đàng xa
Phải chăng ngoài "hiểu biết tiếng nói của người" hình như nó cũng có "tình cảm"