Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

NẤU CHÁO TỪ THIỆN

(Nhật kí hành thiện ngày 28/1/2010)
Thỉnh thoảng MÂBĐ có dành một buổi sáng để nấu cháo từ thiện cho bếp ăn miễn phí của bệnh viện y học dân tộc Trần Văn An. Mấy tháng trước, tôi chưa có cơ duyên đến với hoạt động này. Hôm nay là lần đầu tiên tôi tham gia với nhóm.
Từ 4 giờ 30 sáng, chị Nguyệt đã đến nhà tôi để cùng với tôi đến bệnh viện. Bấy giờ không gian hãy còn ướt đẫm sương sớm, trong khi nhà nhà còn đóng cửa im ỉm, đường sá còn vắng bóng người và xe cộ, chúng tôi cảm nhận được hương vị của buổi sớm lành lạnh nơi đầu mũi. Thật khoan khoái làm sao! Hôm nay đã là 14 tháng chạp rồi. Còn nửa tháng nữa sẽ hết năm cũ nhưng vẫn chưa có dấu hiệu gì của năm mới sắp đến. Cứ nhìn vào những cội mai già trước nhà tôi chưa đơm nụ là đủ biết Tết chưa về! Có lẽ do những cơn mưa muộn và thời tiết bất thường của những tháng trước đã thúc mai ra hoa mấy lần rồi nên mai Tết ra chậm! Có lẽ nhờ đường vắng nên chỉ chuyện vãn vài câu, chúng tôi đã đến cổng bệnh viện lúc nào không hay. Vào đến bếp ăn, tôi mới biết chị Nguyệt và tôi là hai người đến sớm nhất trong nhóm. Tuy vậy, các dì, các chị, các chú, các anh trong Tổ thiện nguyện của bếp ăn đã nấu cháo, nấu nước đâu đó xong xuôi rồi. Một nồi cháo thật to đang bốc khói trên chiếc lò củi chỉ còn than đỏ rực, được các anh đang cời than ra khỏi bếp để giảm bớt độ nóng. Bên cạnh đó, nồi nước còn to hơn nồi cháo cũng bắt đầu sôi ùng ục. Tất cả đều đã sẵn sàng để đúng giờ là phân phát cho người bệnh.
Đây là bếp ăn từ thiện của bệnh viện do một số đạo hữu đạo Hòa Hảo ở Chợ Lách phụ trách chăm lo và hoạt động từ nhiều năm nay. Thấy việc làm thiện nguyện của các cô bác bổn đạo đem lại hiệu quả tốt, nên nhiều dì, nhiều chị em ở nhiều nơi khác nhau trong tỉnh đã mở rộng lòng từ ái đến với bếp ăn. Những người này đã tập họp lại thành từng tổ gồm 5,7 người trực tiếp phụ trách bếp ăn trong một tuần. Hết tuần lễ này, lại thay phiên tổ khác. Hôm nay, tổ phục vụ thuộc thành viên của Đội lân nữ Lương Hòa, cũng là các bà mẹ chiến sĩ, các dì, các chị dân công thời chống Mỹ. Hòa bình trở về trên quê hương, các mẹ, các dì …giờ cũng đã ở cái tuổi thất thập cổ lai hi rồi…vậy mà vẫn không chịu nghỉ ngơi. Nhìn các mẹ, các dì xông xáo bên những chiếc nồi vĩ đại, tôi không nghĩ họ đang ở tuổi xế chiều. Thật cảm động biết bao những nghĩa cử cao đẹp ấy! Những đóng góp của các cô bác, các mẹ các dì, các anh chị không thể cân đo đong đếm được.
Còn gạo và các nguyên vật liệu như rau củ quả…tất cả do sự đóng góp của những tấm lòng từ muôn phương. Từ những đồng tiền dè sẻn, tiết kiệm gom góp của những anh, chị em công nhân, công chức, những anh chị tiểu thương, những càn xé rau củ quả của chị em buôn bán nhỏ ở các chợ phường 2, phường 3, phường5…đến những đóng góp của các bậc mạnh thường quân có tên tuổi hoặc ẩn danh trong và ngoài nước…Không thể kể ra hết ở đây có bao nhiêu tấm lòng nhân ái đã chung tay gầy dựng bếp ăn từ thiện này.
Từ bao lâu nay bếp ăn đã cung cấp miễn phí cho bệnh nhân nước sôi và ba bữa ăn trong ngày. Các bữa ăn ở đây đều được nấu theo thực đơn ăn chay. Buổi sáng điểm tâm với cháo trắng và muối tiêu hoặc đường cát trắng. Buổi trưa: cơm, canh chua hoặc canh ngọt và đậu,bí xanh,su su kho. Buổi chiều: cơm, đồ xào, đậu hủ kho…Thực đơn được thay đổi tùy theo những nguyên vật liệu nhận được trong ngày. Riêng buổi sáng nay, các người bệnh được thay đổi món điểm tâm sáng là cháo thập cẩm chay (còn gọi là cháo nêm) do nhóm MÂBD đóng góp. Từ chiều hôm trước, chị May Duyên, nhóm trưởng đã chở gạo đến và cùng đi chợ với một vài chị như chị Mịn, chị Hoàng, chị Nguyệt…để mua đậu hủ tươi, đậu hủ ky, nấm rơm, cà rốt và vài thứ gia vị cần thiết cho món cháo. Sau khi phụ giúp với tổ nhà bếp gọt nấm, gọt cà rốt…và sơ chế các thứ ấy xong, các chị nhờ tổ nhà bếp nấu giúp nồi cháo vào lúc nửa đêm về sáng, để đúng 5 giờ 30 sáng hôm sau, chúng tôi sẽ có mặt để phân phát cho bệnh nhân. Tôi không thể tưởng tượng được hằng đêm, khi tôi được an giấc thì có bao người hi sinh giấc ngủ của mình để làm no lòng những con người đang bệnh tật. Đáng trân trọng thay những con người âm thầm lặng lẽ trong bếp ăn từ thiện này!
Sau vài câu chuyện thăm hỏi với các mẹ, các dì trong tổ nhà bếp, tôi thoáng thấy một vài người nhà của bệnh nhân đã đứng xếp hàng phía trước quầy cấp phát thức ăn. Nhìn lên đồng hồ, à thì ra bây giờ là 5 giờ 20 rồi. Sắp đến giờ cấp phát cháo rồi! Trên mặt quầy, hai chiếc thau to khói tỏa ngun ngút. Không biết từ lúc nào các dì, các chị đã san sớt cháo từ nồi vào thau để dễ dàng cho việc cấp phát. Một dì hướng dẫn tôi khi cấp phát, người phụ trách phải khoác áo blouse trắng và đeo khẩu trang, tuân thủ nguyên tắc của bệnh viện, để đảm bảo an toàn vệ sinh trong khi cấp phát. Số người đến xếp hàng mỗi lúc một đông hơn nhưng tổ nhà bếp nhắc nhở chúng tôi phải đợi đúng giờ để nhà bếp duy trì được nề nếp và nội quy của bệnh viện.
Nhìn dòng người xếp hàng trật tự, trên tay mỗi người là chiếc cà mên nhựa hoặc chiếc ca nhựa, tô nhựa, tôi bỗng xúc động. Khi chiếc cà mên thứ nhất vừa đưa qua ô cửa nhỏ trước quầy, tôi nhanh nhẹn cầm lấy và múc một vá to cho vào cà mên rồi tươi cười trao cho chủ nhân của nó không quên dặn dò cẩn thận nhe, nóng lắm đấy! Rồi cứ thế, hết người này nhận tiếp theo người nữa,người nữa…Cháo trong thau sắp hết, một chị lại châm thêm cho đầy. Cứ thế, chúng tôi thoăn thoắt phân phát cho đến người cuối cùng. Chị Hoanh, một người bạn Mái Ấm Bồ Đề, cũng đang làm công việc giống như công việc tôi đang làm. Chị cũng vui vẻ, tươi cười luôn. Chúng tôi vừa làm vừa tâm nguyện cho mọi người đều được no lòng, không ai trên đời phải chịu cảnh thiếu đói! Trong vòng chưa đầy 30 phút, công việc cấp phát cháo sáng đã hoàn thành.
Ngoài sân, phía trước bếp ăn, những tia nắng sớm đầu ngày cũng vừa hé dạng. Lũ chim sẻ đang líu ríu lượm những hạt cơm khô trên sân tạo nên những âm thanh vui vui đón chào một ngày mới. Cuộc sống nơi này tràn ngập tình yêu thương. Cầu nguyện Mẹ Quan Âm nghìn mắt nghìn tay ban cho chúng con đôi mắt quán sát thấu rõ mọi cảnh đời, ban cho chúng con đôi tay dịu dàng ấm áp nâng đỡ những mảnh đời cơ nhỡ. Bên tai tôi vang vang lời xưng tụng: Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát…

2 nhận xét:

Đông Quang nói...

Trời ! Cô viết văn hay quá ! Hu hu...!

Kim Hiền nói...

Có gì đẹp trên đời hơn thế, người với người sống để yêu thương và sẻ chia với nhau. Em mong sao trên đời nầy ai cũng có tấm lòng từ bi và thật nhiều Mái Ấm Bồ Đề, để làm ấm lại cuộc đời vốn dĩ nó đã có quá nhiều cái vô tình và vô cảm đan xen. Cô viết nhiều bài hay quá đi vào lòng người, em đọc và cảm xúc dâng trào...