Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

ĐI MƯỜI NGÀY ĐÀNG...

1.ĐI MÁY BAY GIÁ RẺ.
Nghe con gái út nói P. book vé máy bay cho má rồi, máy bay giá rẻ, không tốn nhiều đâu, má qua chơi với tụi con đi. Con được nghỉ học 10 ngày, con tính về thăm ba má, nhưng thấy má ở nhà hoài cũng buồn, má qua đây con dắt má đi chơi. Quả thực là thấy con rể đi làm vất vả còn phải nuôi vợ học thêm để có việc làm trên xứ người, tôi lấy làm thương cảm lắm và định từ chối lời mời nhưng ông xã ủng hộ ý kiến của rể con nên tôi có dịp “du lịch ba lô”.
Hàng không giá rẻ! Tôi chỉ nghe chứ chưa biết, chưa thấy. Ông xã hoan nghênh chuyện này vì máy bay phục vụ người có thu nhập thấp (nghe cũng hơi buồn vì mình bị liệt vào hạng thu nhập thấp, nhưng không sao, miễn nếm được mùi “đi mây về gió”). Khi thấy rồi, mình mới tâm phục khẩu phục ý kiến của ông xã. Lần đầu đi vô khu vực dành cho khách đi tuyến bay quốc tế ở sân bay Tân Sơn Nhất, mình hơi lo. Không biết công việc check - in có gặp khó khăn như lúc ông xã mình đưa má đi trở qua Canada sau chuyến về Việt Nam ăn tết? Khi Hải quan kiểm tra hành lý của má, họ bắt tháo vali ra, sắp xếp lại để hai cái vali có trọng lượng bằng nhau,dù tổng trọng lượng của chúng không vượt quá trọng lượng cho phép! Đó cũng là nỗi khổ của ông xã trong lần đầu đi giúp má làm thủ tục hải quan, sau đó trở thành kinh nghiệm cho những lần sau này, đến nổi má chỉ an tâm khi có ông xã mình sắp xếp vali cho má. Mình đi thăm rể con, tụi nhỏ thèm thức ăn Việt nên đã mua thêm vé hành lý ký gởi 15 kg. Ông xã đã cân đo đong đếm đủ 15 kg rồi, lo nỗi gì!
Vì con rể đăng kí vé máy bay qua mạng nên tôi chỉ được nắm thông tin về số hiệu chuyến bay, nơi xuất phát, giờ bay, giờ check- in, giờ đến nơi, nơi đến …chứ không có vé. Đối với tôi điều này thật mới lạ!
09:10 hrs máy bay cất cánh. Phải có mặt từ 07:10 hrs để check-in. Nhớ lời con gái dặn má nên đi sớm để được chọn chỗ ngồi tốt, tôi có mặt tại quầy đúng 07 giờ. Chỉ mới có vài người ngồi đợi như tôi. Đó là những cô cậu có vẻ là sinh viên du học(?) hoặc đi hợp tác lao động vì trông họ ăn mặc giản dị (áo thun, quần jean), có vẻ linh hoạt, trò chuyện liến thoắng và hành lý của họ ngoài ba lô là 3,4 thùng mì gói. Tôi dễ dàng bắt chuyện với các bạn nhỏ đó vì tôi đang hình dung đến hai cô con gái cùng hai chàng rể của tôi khi cất bước ra nước ngoài đi làm việc cũng mang những thứ hành lí tương tự như vậy!
Đang trò chuyện về mì gói với các bạn nhỏ, tôi chợt thấy bảng đèn hiệu “Tiger Airway” sáng lên trên các quầy làm thủ tục. Nhìn đồng hồ trên tường, tôi thấy kim đồng hồ chỉ đúng 7:10hrs. Hãng máy bay làm việc thật là đúng giờ! Tôi cùng các bạn nhỏ kéo hành lí cá nhân đến xếp hàng trước các quầy. Chẳng mấy chốc, hành khách của chuyến bay cũng xuất hiện rất đông, nối đuôi thành mấy hàng dài. Các cô, cậu nhân viên còn rất trẻ, đồng phục rất lịch sự và sang trọng, ân cần tiếp nhận kiểm tra vé và cân hành lí cho khách hàng thật nhanh chóng. Khi tôi nhấc vali đặt lên băng chuyền đưa vào bàn cân, bảng điện tử báo cho biết trọng lượng hành lí của tôi là 13kg, tôi tiếc hùi hụi cho mấy nãi chuối sáp tôi đã cất công giú chín từ nửa tháng trước và luộc chín từ chiều qua đã bị ông xã tôi lấy bỏ ra khỏi hành lí khi cân thử trên cái cân sức khỏe thấy vượt quá số kg cho phép. Bây giờ thì quá muộn rồi! Mà thôi, vậy cũng tốt vì không gặp trở ngại gì! Chỉ trong vòng 10 phút, mọi thủ tục check - in của tôi hoàn tất. Vé đã cầm chắc trong tay, số ghế 6A, bây giờ tôi có thể lên phòng chờ cho đến lúc lên máy bay rồi đó.
Qua hết dãy hành lang theo hướng mũi tên chỉ dẫn, tôi lại bước qua một khu vực có đặt máy quét kiểm tra hành lí xách tay. Từ đó đến phòng chờ, hành khách phải đi thêm mấy bậc thang nữa hoặc có thể sử dụng thang cuốn cho đỡ mệt. Ở đây, mọi thứ đều sáng trưng, bóng loáng, tinh tươm, sạch sẽ…vậy mà cô nhân viên phụ trách vệ sinh vẫn đang thoăn thoắt lau cái tay vịn cầu thang bằng inox. Ở nơi kia, một cô nhân viên khác đang đẩy cây lau sàn, chùi lại những vết ố trên mặt gạch men sau một lượt khách đi qua. Không gian ở đây vừa thoáng đãng, sạch sẽ và mát lạnh mặc dù hành khách lớp ngồi chờ, lớp thì đi đi lại lại không phải là ít. Hành khách đang có mặt trong phòng chờ đi trên nhiều chuyến bay, nên loa phóng thanh thỉnh thoảng thông báo nhắc nhở số hiệu chuyến bay nào thì lên máy bay bằng cổng số mấy và giờ phút nào lên máy bay…Nhờ những chỉ dẫn ân cần chu đáo đó, tôi không còn cảm giác e ngại nữa mà thấy tự tin hơn.
Còn 30 phút nữa đến giờ bay. Hành khách nhận được thông báo xếp hàng lên máy bay vội vàng tìm đến cổng quy định. Lên máy bay rồi, tôi lại biết thêm một chuyện lạ: máy bay giá rẻ không có ghế số 4 và số 10. Phải chăng đây cũng là con số kiêng như người Pháp kiêng số 13(?!) mà tôi được biết trong một bài học Tiếng Pháp thời trung học.
Sau khi yên vị vào ghế ngồi số 6A, tôi lại bắt đầu nhớ những lời bình phẩm của tụi học trò của tôi về máy bay giá rẻ mà lo lắng. Nào là máy bay không phục vụ ăn uống, máy bay cũ thiếu an toàn, nội thất chật chội ngồi không thoải mái…Về chỗ ngồi chật chội không thoải mái thì đối với một người “nhỏ con” như tôi, tôi thấy không thành vấn đề. Tôi để ‎ý hàng ghế trên tôi có hai anh người da trắng, tóc vàng nâu, họ vẫn ngồi thoải mái kia mà! Còn chuyện ăn uống, đi máy bay giá rẻ thì ăn uống phải trả tiền thêm là hợp lý rồi. Sau khi máy bay cất cánh độ 10 phút, anh tiếp viên hàng không (Tiếp viên nam là chuyện lạ đối với tôi. Tôi nghĩ tiếp viên phải là những cô gái cực kỳ xinh xắn, cực kỳ duyên dáng và dịu dàng, chứ chưa từng nghĩ đến anh tiếp viên hàng không bao giờ) bắt đầu hướng dẫn hành khách những thao tác giúp an toàn trên máy bay và những thao tác cấp cứu khi cần thiết. Qua cách anh tiếp xúc và hướng dẫn hành khách, dù vốn ngôn ngữ tiếng Anh của tôi không tốt lắm, tôi thấy ở con người anh cũng toát lên vẻ lịch lãm, ân cần và có duyên không thua gì nữ tiếp viên. Sau đó, anh tiếp tục đẩy một quầy hàng di động chứa đầy thức uống, thức ăn nhanh đến từng hàng ghế để chào hàng. Cũng có khá nhiều hành khách mua nước tinh khiết, nước ngọt hoặc bia để giải khát trong chuyến hành trình 2 tiếng đồng hồ.
Đúng 12 giờ 10 (giờ Singapore), máy bay hạ cánh (sớm hơn dự kiến 20 phút). Tôi đi theo đoàn vào bên trong khu vực làm thủ tục check out. Ở đây, hành khách xếp hai hàng theo bảng chỉ dẫn: người bản địa (Singapore) xếp một hàng, khách du lịch xếp một hàng riêng. Bởi vậy, thủ tục kiểm tra rất nhanh chóng, chưa đầy 5 phút, tôi đã ra ngoài khu vực nhận hành lý. Chúc mừng một chuyến bay an toàn. Tôi khoan khóai kéo valy hành lý ra ngoài và nghĩ thầm máy bay giá rẻ cũng an toàn và thoải mái đấy chứ!

1 nhận xét:

Bnkk.blogspot.com nói...

Mình đi Sing mấy lần cũng bằng Tiger Airway đấy thôi. An toàn là điều kiện hàng đầu cơ mà, với lại, đường bay ngắn nên cũng chả cần ăn uống nhỉ. Được một điều là thủ tục rất chi nhanh gọn và lịch sự. Chỉ có điều là trạm đến thì đơn sơ mà không đẹp đẽ, hiện đại như bên khu của Sing Airline.