Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2011

Gởi hai trẻ.

Mấy ngày nay soạn sách vở cũ, mình tìm lại được tập thơ một thời "lãng mạn" lúc đi dạy ở Thạnh Phú. Mừng sao là mừng! Được sống lại những kỷ niệm của thời thơ trẻ, mình thấy lòng phơi phới thanh tân. Trong tập thơ, mình có chép bài thơ của Mẹ tặng cho "hai đứa" lúc mới "yêu nhau". Ngày xưa, mình đọc bài thơ chỉ "cảm xúc" dạt dào trước tình thương của Mẹ. Bây giờ đọc lại mới thấy Mẹ rất yêu thương mình và cũng rất hiểu "con trai của Mẹ"! Lời thơ của Mẹ vừa dự cảm tương lai vừa nghiêm khắc dặn dò. Ôi! Thương Mẹ biết bao nhiêu! Mẹ ơi!

Gởi hai trẻ

Mấy vần thơ gởi các con,
Một trăm ngày bệnh mỏi mòn tâm tư.
Run run thị phách dật dờ,
Ngăn giòng cảm xúc lướt chờ…bệnh qua.
Nghề con không phải nghề thơ,
Giáo sư văn nghệ mộng mơ ít nhiều.
Tình thơ ôm ấp nâng niu,
Xin đừng lầm lẫn cô liêu hận nàng.
Cái ghen là cái phụ phàng,
Cánh chim hạnh phúc dễ dàng xa bay.
Trò đời lắm chuyện lá lay,
Chớ mang vận ý trao người ngoài ta.
Bể yêu dầu mấy bao la,
Tình đầu tình cuối chỉ ta với nàng.
Trăm năm một chuyến sang ngang…
Bệnh viện, 14-2-1978
Mẹ Trần Thị Đạm (Đạm Thanh)

3 nhận xét:

Tien Vuong nói...

Thật xúc động lần đầu tiên con đọc được thơ Nội viết.

Nguyễn Thị Tuyết nói...

Bà Nội là một nghệ sĩ đa tài đó con! Ngoài làm thơ, bà Nội viết chữ rất bay bướm, vẽ rất đẹp, đàn hay, thổi sáo giỏi,thêu và đan rất khéo... Bà Nội còn trồng cây mau có trái...Mít, mận, cam, xoài, chôm chôm, dâu, nhãn, lê-ki-ma, bòn bon... của Nội, con thưởng thức từ lúc con mới "tập ăn"..., nhớ không?

Chù nói...

Thật là đáng yêu làm sao! Cháu hâm mộ tình cảm "mẹ chồng-nàng dâu" của cô quá!